Con đường với cây trắc bá dưới bầu trời sao

Trong bức thư chưa từng được gửi ngày 16 tháng 6 năm 1890 cho người bạn Gauguin, Van Gogh viết:

Bầu trời đêm với vầng trăng không toả sáng, một lưỡi liềm mỏng mảnh, thanh tú nổi lên trên nền tối đục, một vì sao chói loá vô thường, một ánh sáng dịu hồng và xanh lơ trên nền trời lam biển với những áng mây trôi. Dưới đường là những cây sậy cao màu vàng, phía xa xa là dãy An-pơ thâm thấp xanh thẫm, một quán cũ với những ô cửa sáng đèn và cây trắc bá sẫm vươn rất cao. Trên đường một chú ngựa trắng kéo chiếc xe màu vàng chở hai người làm đồng về muộn. Rất lãng mạn, đó là bản sắc của Provenza.

Cây cọ vẽ chuyển động như những làn sóng theo nhịp cung tròn, thể hiện những mối đan xen bùng cháy; sức tràn của đường nét thể hiện mình ở mức tối đa, hợp thành bầu không khí rất đỗi thân thương ở Provenza và những thăng hoa cảm xúc sâu sắc chất chứa trong tâm khảm.

Tháng 5, 1890
Sơn dầu, 92×73 cm
Otterlo, Bảo tàng Kroller-Muller

Luna (biên dịch)
Nguồn: Grandi Monografie

Related ART